Phần tiếp theo
Không vì nể sao được! Cái hôm thằng Èo rút tiền vốn về , bà Ba Cải làm tiệc mời đám bạn cùng chơi đoán Dùa bò của thằng Èo đến nhà ộp nai. Khách mời danh dự tất nhiên là con Èn Èn và thày Mười Lăm chuyên gia đoán Dùa bò.
Thày Mười Lăm, con Èn Èn đến cùng với sáu cô cậu tuổi choai choai đi trên hai chiếc taxi mới cáu bóng lộn, dúng là loại xe taxi giành cho khách VIP đó đó.
Bà Ba Cải phấn khởi đón đả:
-Chào thầy Mười! Mời thầy vô nhà! Mấy đứa nhỏ xê ra cho thầy Mười ngồi cái coi! Hì hì hì thầy thông cảm nhà chật người đông Mời thầy ngồi! Mời thầy ngồi đây, ngồi trên nầy thầy.
Thằng Èo khoanh tay lễ phép bước đến: -Con chào thầy!
Mẹ thằng Èo vốn là con nhà trâm anh, do vật đổi sao dời mà về làm vợ anh Tư Xe Ôm. Chị hàng ngày nhận làm hàng thêu và lo cơm nước trong nhà. Hình như tất cả những gì còn sót lại của bên ngoại đều dồn lên hết trên người thằng Èo. Bữa nay thằng Èo gầy và xanh hơn lúc trước, nhưng đôi mắt sáng lấp lánh niềm vui. Dạo này ngoài thời gian đi học nó chỉ ở nhà chơi đoán Dùa bò, không đi tập đàn nữa Mẹ nó có vẻ không bằng lòng khi thấy thằng ÈO vì đoán Dùa bò mà sao nhãng chuyện học hành.
Thầy Mười Lăm xoa đầu thằng Èo: -Cái thằng này nó thông minh giỏi lắm bà nội ơi!
Thầy khoát tay một vòng
-Nè! Nè! Cả cái đám này toàn nhờ nó dịch các bản tin bằng tiếng Anh cho mà nghe mà đoán Dùa cả đó.
-Ui tưởng gì chớ tiếng Anh tiếng Pháp thì mẹ nó dạy cho từ khi mới tập nói lận. Tui nghe tụi nhỏ bàn lựng riết cũng biết chút chút đó chú. Cái chi mà đường ê li da ben nằm dưới phe đe rơ, chỉ số nát đa lên lưới làm một cú xơ mát ghi một lúc mấy chục điểm thắng luôn trận đấu ha. hà. hà... - Bà Ba Cải phấn khởi cười nói rổn rảng
Tụi nhỏ cười lăn , có đứa ôm bụng mà cười
-Phe đe rơ với nát đa là cầu thủ quần vợt nội ơi! Nát đa Dùa bò nó khác..
-Hà hà hà với tau thì đa nào cũng đa hết á, miễn tụi bây đoán Dùa trúng tiền vô là tao đã. Hã ..hã..hã.
Cả nhà vui vẻ râm ran cười nói cụng ly zô! 123 zô zô! bôm bốp.
Còn tiếp.