- Chiều kia thầy cũng bay 64, xuống 60 thầy bay lệnh nhân 4 lên 63 thầy chốt lời. Lệnh bay 64 đến tối thầy chốt ở 70. Theo xi-eo của thầy thì chỉ có lời thôi.
-Thầy tài quá! Thầy tài thiêt! Như tụi minh cũng đánh theo xi-eo của thầy mà nhiều khi cũng te tua, cho dù ngày nào Dùa bò cũng bở-rét các cản thầy cho. Tụi mình dốt quá, học bao giờ mới được một chút của thầy nè.
-Em chúc thầy một ly! Em xin cụng ly với thầy! Một...hai...ba.... zô! Zô!!!!
Con Èn Èn hôm nay phụ bếp với má thằng Èo. Mà kể cũng lạ, từ khi nó cặp bồ với thầy Mười Lăm thì nó khác hẳn! Không còn ăn mặc ngổ ngáo như trước đi đứng ăn nói ra dáng con gái hăn hoi, đã đổi chiếc xe SH của ông bồ Việt Kiều tặng sang chiếc xe con vịt dễ thương càng tăng lên nét nữ tính.
Con Èn Èn bưng đĩa mực xào lên đặt trên bàn rồi bá vai thầy Mười Lăm ra dáng nũng nịu: - Hay...hay là mình cũng rút vốn về một ít đi anh, em có công chiện.
- Được bi nhiêu đó rút làm gì em! Thầy Mười Lăm ngửa cổ cười sảng khoái.
-Hôm qua em thấy trong màn hình máy tính của anh co hơn một triệu lận mờ.
Thầy Mười Lăm làm mặt nghiêm: - Anh đã bảo là không được nhìn vào máy tinh của anh rồi kia mà!
- Dạ... lúc em bưng cà phê lên cho anh, anh đi đâu đó nên em đứng đợi nên...thấy thôi mà. Mà em biết đọc cái gì trong đó đâu anh, em chỉ nhìn ra con số ở dưới cùng thôi hà anh cho em xin lỗi xin lõi đi mà.
Thầy Mười Lăm làm thinh có vẻ buồn buồn.
Thằng Ỏn Ẻn lại thôi ngáp liếc xéo: -Bà chị hùn được bao nhiêu ở trỏng ấy mà đòi rút mắc công vậy? Để em đưa tiên cho bà chị, bà chi sang lại cho em.
- Hổng phải mà! Chị đâu có ý đó.
- Thôi hiểu lầm thôi mà! Cho qua đi tụi bây! Cái con nầy, tưởng bi nhiêu chớ một triệu khi mầy có công chiện thì tao cho mượn lúc nào có trả lợi cũng được!
- Ha h..a ha....hi hi... hi iii ! Cái đang nói là một triệu đô lận Nội ơi!
- Ui! Bây đừng làm tao xỉu! Hã..hã..ã... Con nhỏ nầy mầy có phước lắm mới gặp được thầy Mười Lăm nghen mậy. Phát tài rồi đó nghen.
- Dạ! Con nghe anh Phò Rét nói chuyện với thằng Èo làm con cũng lo lo đó Nội à.
- Thằng đó cũng dễ thương lắm mà, hai tháng nay nó hết mua chịu rau của tao rồi đó mậy. Hà... à..hà. Tao có mời nhưngnó nói hôm nay nó bậnđi làm việc. Mà nó nói sao?
- Ảnh nói vói thàng Èo là cái trò đoán Dùa bò này là khắc nghiệt nhất trong các nghề, một trăm người nếu may ra thì chỉ có dăm ba người trụ lại được lâu dài. Nếu ăn thua đủ với nó thì chỉ đốt nhà trong một đêm thôi đó Nội.
- Tụi bây có thầy Mười Lăm đưa cái cờ lờ cho mà chơi đoán Dùa bò thì lo gì nữa chớ! Thằng Èo chảu tao đây nè, làm ra bằng mấy chục lần tao bán cải với ba nó chạy xe ôm. Hã...ả..h. ã...