Một số hình Ảnh vui

Phamtuyen

Bang Chủ Cái Bang

Chụp xong rồi xuống ngay nha
Cậu trượt chân phát, tớ ra ma liền

*

“Thực đơn chính” cứ tự lên
Vợ chồng mình chỉ đứng im và… chờ

*

Tưởng bây giờ là bao giờ
Hoa sen tưới tắm, mỏi đờ cả tay

*

Chờ mồi cũng chỉ ăn may
Một mồi còn đỡ, khốn thay hai mồi

*

Sinh ra mình đúng một đôi
Thế mà nàng chẳng bồi hồi là sao?
 

Phamtuyen

Bang Chủ Cái Bang

Chủ tôi vốn rất thông minh
Một công đôi việc, khổ mình tôi thôi

*

Khôn ngoan không lại với… giời
Chúng đã xích lại thì thôi, khô gì

*

Cái nết đánh chết chẳng từ
Thế mà cái mặt vẫn lừ lừ đỏ lên

*

Xem quảng cáo chẳng mất tiền
Tội gì không…vạch thử xem có… gì

*

Giận rồi, ông dỗ thử đi
Thử xem ông có khì khì mãi không?
 

Phamtuyen

Bang Chủ Cái Bang

Xem Cười là phải rõ ràng
Không để nhầm lẫn “đàng hoàng” – “xấu xa”

*
Một khi anh đã lên toa
Việc riêng anh vẫn cứ tha hồ làm

*

Ra tù, em chạy quáng quàng
Bỏ lại tiếc nuối hàng ngàn đôi tay

*

Sướng sung, vợ má đỏ hây
Chồng cũng sung sướng kéo ngay… váy nàng

*

Người đẹp và rất đảm đang
Cập nhật tin tức cần ngang việc nhà
 

Phamtuyen

Bang Chủ Cái Bang

Sợ chưa sức mạnh đàn bà
Nhẹ tay vuốt má, thế là..
. rách môi

*
* *

Áo quần chỉ biết kêu trời
Che người, người lại bảo: “Thôi, không cần”
*
* *


Ngày thi đã đến rất gần
Chăm chỉ tập luyện, bất cần ở đâu

*
* *


Cổ động làm đã từ lâu
Muôn hình vạn trạng, sắc màu tóe loe

*
* *


Hôm nay em thấy rất mê
Cái món xúc xích, bánh mì không nhân
 

Phamtuyen

Bang Chủ Cái Bang

Kết hợp trồng chuối, vượt rào
Cùng… hôn đất mẹ, vui nào vui hơn
Lần sau may váy… chật hơn
Tay đỡ phải giữ, đỡ run thế này


Thả hồn vào tượng mới hay
Cả đời nghiêm túc, có ngày nóng ran
“Sờ nặng” hay “nhẹ” không quan (trọng)
Quảng cáo phải thế,
chào hàng mới oai


Dân ca Quan họ mê say
Mạn thuyền anh tựa cả ngày, lật không?
(Ngồi tựa mạn thuyền: tên một bài hát dân ca Quan họ Bắc Ninh)
 

Phamtuyen

Bang Chủ Cái Bang

Anh đừng khoe nữa làm chi
Bắp trông ra vẻ, cơ thì... teo cơ!

Biển báo bảo... biến cho rồi
Báo mà rắc rối, thả trôi sông liền!


Cán cân... “cong lý” mất rồi
Kiếp chồng khó tránh chuyện đời lý gian!

Dép giày phân biệt giàu nghèo
Cho nên thiên hạ có nhiều “thời trang”!


Trăm năm trong cõi người ta
Chữ bò chữ tót cũng là chữ... dê!
 

Phamtuyen

Bang Chủ Cái Bang

Thù xưa tưởng đã quên rồi
Nay thời cơ đến mới lòi kế gian


Thủy Tề mà sướng như… ngan
Ngàn năm nghịch… nước, không có gan đổi dòng


Công danh tiền bạc long đong
Biết là bị hại vẫn không chối từ


Dê là tên gọi của “tui”
Anh đã nhanh nhảu dùng chui mất rồi
Bây giờ quả núi nhà tôi
Cũng không tha nữa. Hỡi ôi, kẻ nghèo!


Đường đi nay cứ cong queo
Làm anh chóng mặt phải liều bám em
 

Phamtuyen

Bang Chủ Cái Bang

Tắm nắng theo kiểu đại gia
Lúc này ai dám gọi ta “mèo hèn”

*

Nhúng trà là việc quá quen
Khi nào “khó chịu”, nó “reng” biết liền

*


Còn ai muốn được “lên tiên”
Thì cứ phản đối. (Cho tiền cũng xin thua)

*

Đâu là mặt thật, mặt đùa?
Đâu là tỉnh táo, đâu ưa khò khò?

*

Thương thay cái cuộc chuyện trò
Bất đồng ngôn ngữ, lại trong nhà ngoài sân
 

Phamtuyen

Bang Chủ Cái Bang

Cả cây nó lại chả to
Ngần kia sức thế có lo... lộn vòng

*
Coi rằng vỡ, đổ như không
Chỉ e đến lúc vỡ… mông mới rầu

*

Pha này dễ xử làm sao
Cả hai im lặng sẽ không sao đâu mà

*
Khen ai nét vẽ tài hoa
Xe vù một phát… vạch hoa chả còn

*

Mẹ em cứ… đẻ sòn sòn
Nhà không còn chỗ đành… tuồn vào đây
 
Top